Hệ thống giáo dục Trung Quốc được chia thành 3 năm mẫu giáo, 5 hoặc 6 năm tiểu học, và 3 năm trung học cơ sở, thường tiếp theo là vài năm giáo dục đại học.
Hệ thống giáo dục Trung Quốc được chia thành 3 năm mẫu giáo, 5 hoặc 6 năm tiểu học, và 3 năm trung học cơ sở, thường tiếp theo là vài năm giáo dục đại học.
Các trường trung học, cao đẳng và đại học ở Trung Quốc thường có hệ thống chấm điểm của riêng họ tuân theo các phân loại tiêu chuẩn theo thang năm (A, B, C, D và F) hoặc bốn (A, B, C và F):
Vừa qua mùa thi và đang trong kỳ nghỉ, nhưng mình vẫn tranh thủ đến thư viện để học
Trẻ em đi học năm ngày một tuần. Giờ học phụ thuộc vào cấp lớp và khu vực, nhưng thông thường, trẻ em bắt đầu ngày học lúc 7:30 hoặc 8:00 và kết thúc vào khoảng 17:00. Năm học ở Trung Quốc thường bắt đầu vào tháng 9 và kết thúc vào cuối tháng 6 hoặc tháng 7.
Ở tuổi bảy hoặc sáu, trẻ em bắt đầu học tiểu học. Nói chung, 60% thời gian giảng dạy được phân bổ dành cho tiếng Trung và Toán. Ngoài ra, trẻ em còn được hướng dẫn về âm nhạc, nghệ thuật, đạo đức và xã hội, và tự nhiên, đồng thời tham gia các lớp học thực hành thực tế.
Hình ảnh của Tôn Trung Sơn, Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai, được treo trên tường của các lớp học. Phía trên sân chơi tại các trường học là những tấm biển có nội dung như “Giáo dục thay đổi số phận” và “Trí tuệ dẫn bạn đến vinh quang.” Hai quy tắc hàng đầu của các trường là:
2) “Trân trọng danh dự của tập thể”.
Vì lịch sử Trung Hoa luôn tự hào với kho tàng văn học đồ sộ và rực rỡ nên từ nhỏ, trẻ em Trung Quốc cũng đã tập làm quen với các bài thơ cổ. Học thuộc các bài thơ cổ là một trong những nội dung bắt buộc của học sinh tiểu và trung học Trung Quốc. Riêng khi học tiểu học, các em đã được yêu cầu học thuộc khoảng 80 bài thơ cổ.
Trẻ em thuộc lớp trung học lấp đầy các giờ sau giờ học với bài tập về nhà, bài học âm nhạc và các chương trình bồi dưỡng khác. Các lớp học tiếng Anh và Olympic toán là phổ biến. Phụ huynh chấp nhận chi những khoản tiền lớn cho các lớp học tại các trường máy tính và học viện ngôn ngữ. Trẻ em thường có rất nhiều bài tập về nhà với các môn và được giám sát bởi bố mẹ.
Số điểm hạn chế của các trường đại học gây nhiều áp lực cho sinh viên trong việc vượt qua Gaokao, kỳ thi tuyển sinh giáo dục đại học quốc với tổng thời gian là 9 giờ, mà chỉ có 40% sinh viên trong số đó có thể tiếp tục ước mơ của mình.
Việc vào học tại các trường Top tốt nhất ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Chiết Giang, Nam Kinh,… thì tỷ lệ cạnh tranh còn cao gấp hàng chục lần, đòi hỏi không chỉ có bảng điểm, hoạt động ngoại khóa mà còn cả là hồ sơ sức khỏe,…
Tuy nhiên, trong khi các trường học ở các thành phố lớn dường như cung cấp chất lượng giáo dục tuyệt vời, thì các trường học ở các vùng nông thôn lại không phát triển bằng. Họ thường rất thiếu nhân viên, và cơ hội của sinh viên và môi trường giáo dục hoàn toàn khác với ở các thành phố lớn.
Một cái nhìn sâu sắc về hệ thống giáo dục ở Trung Quốc chính là Kỳ thi Quốc gia khét tiếng. Áp lực quá cao, nhiều sinh viên kiệt sức và những câu chuyện trầm cảm, tự tử không phải là chưa từng xảy ra.
Kỳ thi tuyển sinh đại học giống như một ngọn núi lớn trong lòng mỗi học sinh cấp hai khiến họ không dám thả lỏng một chút nào. Kỳ thi vào đại học giống như một chiến trường, và được coi là cơ hội duy nhất để những học sinh nghèo thay đổi vận mệnh và tương lai của mình của mình. Và để chuẩn bị cho cuộc thi ấy, là cả một quãng thời gian dài từ khi họ còn là những đứa trẻ:
“Đừng để con cái thua ngay từ vạch xuất phát” – Điều này đã trở thành sự đồng thuận trong quan điểm của nhiều bậc cha mẹ. Để con mình không bị tụt hậu và để con phát triển tốt hơn, nhiều bậc phụ huynh đã đăng ký cho con tham gia các lớp đào tạo, các trường luyện thi khác nhau. Các bậc cha mẹ đều yêu cầu con cái phát triển toàn diện về đạo đức, trí tuệ, thể chất,.. Vào cuối tuần, có nhiều lớp học tiếng Anh, lớp học kỹ năng, máy tính, lớp học piano, lớp học khiêu vũ, v.v.
Đây là trên đường đi học về, và các em học sinh đeo trên vai chiếc cặp về nhà. Có thể thấy chiếc cặp không hề nhẹ. Đây cũng không phải là hiện tượng cá biệt, học sinh tiểu học mang những chiếc cặp nặng là chuyện rất bình thường. Bởi vì chúng thật sự có nhiều môn học và nhiều bài tập về nhà.
Và nếu bạn bị ốm, bạn không thể nghỉ học. Nhiều đứa trẻ dù ốm phải nằm viện vẫn đang làm bài để không bị bỏ lại so với các bạn.
Những năm gần đây, đã có rất nhiều ý kiến báo động tình trạng áp lực học đường ở Trung Quốc cùng với những lời kêu gọi để trẻ em được sống với đúng lứa tuổi và niềm vui của mình.
Song không thể phủ nhận rằng dưới áp lực và sự rèn giũa, cùng với sự kiên trì rèn luyện, rất nhiều thế hệ tinh anh Trung Quốc đã được nuôi dưỡng và phát triển, đóng góp cho đất nước và cả thế giới.
Xem thêm: Một ngày đi học của du học sinh quốc tế tại Trung Quốc
12h30 tan học, dù nhà khá gần trường và gần viện nhưng mình không về trưa. Căn bản là vì ở viện có chỗ nghỉ tương đối tiện nghi và có thể tranh thủ trò chuyện với các anh chị trong viện nữa. Những lúc như thế có thể học được thêm rất nhiều về tiếng Nhật, cách làm việc và văn hóa ở đây.
Ca làm bắt đầu từ 2h – 8h, nhưng một tuần làm có 4 buổi thôi. Thực ra có thể xin được làm cuối tuần để đủ 28 tiếng nhưng mà mình hơi ham chơi nên muốn dành cuối tuần để đi thăm thú mọi nơi hơn.
Từ sau 8h thì là thế giới của mình rồi! Đây là thời gian để nghỉ ngơi, nạp năng lượng và tranh thủ học thêm một chút để hôm sau tới trường. Cuộc sống hàng ngày của mình đều đặn như vắt chanh, miết rồi thành ra sinh hoạt điều độ, ăn ngủ đúng giờ, điều mà hồi ở Việt Nam sau bao lần quyết tâm mình cũng không thực hiện được.
Dù vậy thì so với Việt Nam, ở Nhật quy củ và đều đặn hơn nên nhiều lúc thấy hơi… chán. Mình có nhiều bạn bè cùng chơi từ lúc còn ở Việt Nam tới khi sang đây (do đều là học sinh học bổng Joho). Tuy vậy đến bây giờ mình vẫn nhớ thời gian còn ở Việt Nam, có bạn bè, gia đình và các anh chị. Nhiều tối mình còn khóc vì nhớ nhà. Đó là cảm giác chung khi xa gia đình thôi, ai cũng thế. Quan trọng nhất là mình biết mình vẫn đang làm việc chăm chỉ trên con đường mình đã chọn, và mọi người đều cổ vũ cho mình. Đó là lý do vì sao mình tin rằng mình sẽ vượt qua khó khăn và trưởng thành lên rất nhiều sau thời gian này.
Với thời lượng học như thế, tình trạng học sinh bị cận thị ở Trung Quốc hoàn toàn không hề hiếm gặp và khó hiểu.
Vào thời điểm hoàn thành chương trình trung học, có tới 90% thanh niên thành thị Trung Quốc mắc chứng bệnh cận thị, trong đó những vật ở gần có thể nhìn rõ nhưng những vật ở cách xa chỉ vài mét bắt đầu mờ đi. Tỷ lệ này gấp khoảng ba lần ở trẻ em Hoa Kỳ.
Điều đáng lo ngại hơn nữa là mức độ nghiêm trọng của các vụ việc ở Trung Quốc. Từ 10% đến 20% trẻ em Trung Quốc bị cận thị sẽ phát triển “cận thị cao”, căn bệnh này phần lớn không thể điều trị được và có thể dẫn đến mù lòa.
Bây giờ, bạn đã hiểu hơn về môi trường học đường ở đất nước Trung Quốc chưa? Tuy còn một số tiêu cực và áp lực, nhưng họ cũng thực sự làm tốt trong việc đào tạo thế hệ anh tài để xây dựng và phát triển đất nước.
Đừng quên theo dõi các thông tin khác của Du học Trung Quốc Riba tại hệ thống:
Hội Tự Apply Học bổng Trung Quốc
🌟 Riba – Dịch Vụ Học Bổng Du Học Trung Quốc
HỘI DU HỌC SINH VIỆT NAM TẠI TRUNG QUỐC | Kết nối, Chia sẻ, Hỗ trợ nhập học
[contact-form-7 id=”204541″ title=”Đăng ký Tư vấn du học Trung Quốc miễn phí 2021″]
Hiện nay, du học Nhật Bản đang bắt đầu đẩy lên cao trào, tuy có nhiều bạn học sinh, sinh viên chuẩn bị sang Nhật nhưng chưa nắm rõ lịch trình một ngày như thế nào và cuộc sống thực tế du học sinh Nhật Bản ra sao, các bạn hãy cùng du học Nhật Anh theo chân một bạn du học sinh tại Nhật tìm hiểu nhé.
Hiện nay, nhiều bạn học sinh, sinh viên lựa chọn Nhật Bản để đi du học bởi đây là một môi trường tốt giúp các bạn rèn luyện và nâng cao trình độ bản thân. Tuy nhiên, các bạn cần phải tìm hiểu kĩ về chương trình du học để định hướng trước tương lai và có cuộc sống thuận lợi trong quá trình du học của mình. Sau đây, du học Nhật Anh xin chia sẻ cuộc sống hàng ngày của du học sinh Nhật Bản nhằm giúp các bạn lên kế hoạch du học Nhật Bản chặt chẽ.
Giờ học của mình khá muộn, 9h30 mới bắt đầu. Dù vậy, buổi sáng mình vẫn dậy từ 7h để chuẩn bị Bento. Làm Bento mang đi học vừa tiết kiệm, vừa sạch sẽ và hợp khẩu vị nên dù mất thời gian hơn mình vẫn làm hàng ngày. Nói thật là thời gian đầu mới qua mình không hợp đồ ăn Nhật lắm, may có ít đồ khô mang từ nhà đi. Sau tháng đầu tiên thì đã quen dần, nhưng vẫn duy trì thói quen làm Bento đi học.
Ngày còn ở Việt Nam mình rất hay ngủ nướng, nhưng khi sang đây thì đã tập được thói quen dậy sớm. Một điểm nữa là ở bên này mọi người đi bộ rất nhiều (và rất nhanh), mình tập theo muốn hụt hơi nhưng lâu dần thì cảm thấy dẻo dai và khỏe hơn trước. Chẳng trách tuổi thọ của người Nhật cao :))